Trong bài phỏng vấn do tờ báo Nga газета.ru thực hiện, Đặng Văn Lâm khẳng định tình yêu dành cho đất nước hình chữ S.
Hơn 1 năm trước, khi chuẩn bị bước vào trận đấu đầu tiên trong khuôn khổ vòng loại thứ 3 giải Asian Cup 2019 (diễn ra vào ngày 27.3.2017), thủ môn Đặng Văn Lâm (Lev Dang) đã có cuộc phỏng vấn bằng tiếng Nga dành cho tờ báo газета.ru. Trong đó, chàng trai 25 tuổi tâm sự những khó khăn khi về Việt Nam thi đấu, cũng như quyết tâm của anh trong việc trở thành thủ môn số 1 tại đội tuyển Việt Nam.
Tôi thất bại hết lần này tới lần khác
“Mẹ tôi là một nữ diễn viên sân khấu, bố tôi là một cựu vũ công ba lê, họ gặp nhau tại ký túc xá GITIS (Đại học Nghệ thuật Sân khấu Nga). Tôi sinh ra ở Moscow, và bắt đầu chơi bóng đá ở một giải địa phương từ năm lớp 2 khi 8 tuổi. Sau một trận giao hữu với Spartak Moskva, tôi được mời vào đội, bắt đầu những bước chuyên nghiệp đầu tiên. Năm 14 tuổi, tôi chuyển đến Dynamo Moskva, nơi tôi học cho đến khi tốt nghiệp.
Sau khi tốt nghiệp bóng đá ở Nga, tôi đã quay về quê hương của cha mình với hy vọng bắt đầu sự nghiệp ở giải vô địch Việt Nam. Ở Việt Nam mọi thứ không đơn giản mặc dù lúc đầu tôi nghĩ rằng mình sẽ dễ dàng tìm được một đội để có thể tập luyện thường xuyên. Tôi đã gặp rất nhiều khó khăn: khí hậu, tâm lý, thực phẩm – mọi thứ đều mới mẻ.
Trong 4 năm quay cuồng trong hệ thống bóng đá Việt Nam, tôi được gọi vào các đội trẻ. Tuy nhiên, cuối cùng sự nghiệp bị đình trệ và tôi phải trở về Moscow. Đã có những khó khăn, kết thúc với những thất bại hết lần này đến lần khác. Tất cả chuyện này rất đáng thất vọng, nhưng tôi tin rằng tôi có thể tham gia bóng đá chuyên nghiệp, và do đó đã không từ bỏ.
Tôi nhớ rằng đằng sau lưng tôi có những trường giỏi như Spartak và Dynamo, tôi đã làm việc và hy vọng rằng tôi chắc chắn sẽ tìm thấy một đội, không quan trọng ở thành phố nào hay thậm chí ở quốc gia nào”.
Được biết, anh đã nhận được lời mời từ Việt Nam sau khi trở thành nhà vô địch của Nga ở giải đấu Liên đoàn (một giải đấu nghiệp dư – pv), và báo chí Việt Nam đã viết về giải này?
– Sau giải đấu thành công tại Nga, tôi đã ký hợp đồng với Hải Phòng. Một số video và các ứng dụng trên các trang mạng về thể thao ở Việt Nam có hình ảnh về tôi. Những bức ảnh tôi mặc chiếc áo phông Duslar xuất hiện trên rất nhiều tờ báo bóng đá.
Anh đã được biết đến nhiều ở Việt Nam?
– Thật tuyệt khi họ nhận ra tôi, xin được chụp ảnh. Tôi đã bắt đầu quen với nó, và tôi đã cảm giác được sự chú ý dành cho mình.
– Giải đấu ở Nga đã cho anh điều gì? Anh có thích các giải đấu nghiệp dư ở Nga?
– Về mặt kỹ thuật, ở đây tôi đã chơi cả bằng chân và bằng tay. Đôi khi, có những tình huống tôi chạy lên và một đối một với cầu thủ đối phương. Ngay cả khi đó là những giải đấu nghiệp dư, tôi đã cố gắng để trở nên chuyên nghiệp.
Các giải đấu thực sự rất tuyệt! Rất nhiều cảm xúc tích cực, người quen mới, bạn bè, những ly trà nóng miễn phí (cười). Tôi đã chờ đợi rất nhiều vào mỗi cuối tuần và luôn hạnh phúc với những lời mời đến các đội khác nhau cho các giải đấu nghiệp dư khác nhau. Chiếc Cúp nghiệp dư đầu tiên của tôi là Cup Novoclavotski và giải thưởng cá nhân đầu tiên là danh hiệu Thủ môn xuất sắc nhất của Cúp Các nhà xây dựng.
Rồi tôi nhận được cuộc gọi từ Việt Nam, mời tôi đến một CLB đang có vị trí nằm giữa bảng xếp hạng. Một năm sau, tôi có cơ hội ra mắt ở giải bóng đá Vô địch quốc gia Việt Nam, khi thủ môn chính bị bệnh thủy đậu.
Buổi ra mắt thực sự thành công, tôi đã giành được một vị trí trong đội 1. Sau 2 vòng đấu, tôi đã nhận được một cuộc gọi lên ĐTQG Việt Nam chuẩn bị cho Giải vô địch Đông Nam Á.
Vào năm 2016, đội của tôi đã giành ngôi Á quân giải Vô địch quốc gia, chỉ kém vị trí đầu tiên về hiệu số bàn thắng.
Chúng tôi đã bắt đầu mùa giải 2017. Tôi tập luyện, thi đấu, đặt ra những mục tiêu mới, một trong số đó là ra mắt ở đội tuyển Việt Nam.
Trong thể thao không có từ “ngày hôm qua”
Người hâm mộ Nga khó có thể tưởng tượng điều gì kỳ lạ hơn tình yêu bóng đá tại Việt Nam. Chức Vô địch giải bóng đá quốc gia ở đất nước này rất quan trọng và ngay cả khi không có ngôi sao nào được biết đến ở châu Âu, thì cũng không dễ chơi ở giải đấu này.
Giải Vô địch bóng đá quốc gia tại Việt Nam có sự góp mặt của nhiều cầu thủ ngoại và những cầu thủ Việt Nam xuất sắc. Để chơi ở đây, bạn cần phải khỏe mạnh. Hãy tưởng tượng việc các cầu thủ chạy trên sân suốt 90 phút trong thời tiết rất nóng.
Làm thế nào sự nghiệp của anh phát triển tốt vậy trong thời gian ngắn?
– Đây có lẽ là phần thưởng cho những gì mà tôi đã làm. Tôi sẽ không dừng lại, vẫn còn rất nhiều mục tiêu. Trong thể thao không có từ “ngày hôm qua” – mọi người đều cần một kết quả ngay hôm nay và do đó, không có lúc nào bạn có thể nghỉ ngơi.
Sức mạnh của đội tuyển quốc gia Việt Nam là gì?
– Người Việt Nam có trong máu lòng yêu lao động, yêu nước, không sợ hãi, bền bỉ, do đó, tôi nghĩ điểm mạnh nhất của đội tuyển Việt Nam là sự cống hiến.
Việc vượt qua vòng bảng của Asian Cup đang trong tầm tay của chúng tôi. Nếu có cơ hội, tôi sẽ cố gắng giúp đội đi đến giai đoạn cuối cùng. Đây sẽ là một thành tựu lịch sử cho Việt Nam.
Cuối cùng, anh cảm thấy mình thân thiết với ai nhiều hơn – người Nga hay người Việt?
– Tất nhiên, tôi thân với nhiều người Nga hơn, vì tôi lớn lên và được nuôi dưỡng ở Nga. Nhưng thời gian ở Việt Nam cũng dạy tôi tâm lý Việt Nam, đời sống Việt Nam. Đôi khi bố nói tôi là mang chất Việt Nam nhiều hơn cả ông. Tâm lý, thái độ, người phương Đông dường như đối với tôi gần gũi hơn rất nhiều.