Trong bóng đá quốc tế, khái niệm “ngoại binh” đề cập đến những cầu thủ không mang quốc tịch của quốc gia tổ chức giải đấu. Quy định giới hạn ngoại binh được áp dụng với mục tiêu bảo vệ sự phát triển của cầu thủ nội địa, cân bằng lực lượng các đội bóng, và duy trì tính bản sắc của giải đấu. Tuy nhiên, mỗi khu vực, mỗi liên đoàn bóng đá và từng giải đấu lại có những quy định riêng biệt. Cùng tìm hiểu nhé!
Châu Âu: Giới hạn mang tính bảo vệ cầu thủ địa phương
Premier League (Anh)
Ngoại binh tại Premier League không bị giới hạn theo số lượng quốc tịch, tuy nhiên các đội bóng buộc phải ghi danh tối đa 25 cầu thủ từ 21 tuổi trở lên trong đội hình chính. Trong số này, ít nhất 8 người phải là “home-grown” – tức là đã được đào tạo tại một CLB ở Anh hoặc xứ Wales trong ít nhất 3 năm trước 21 tuổi. Vì không có giới hạn cụ thể về quốc tịch, nhiều CLB có thể có đến 17 ngoại binh trong đội hình, miễn là đảm bảo đủ số cầu thủ “home-grown”. trước lich thi dau bong da mùa giải mới.

Ngoại hạng Anh khá mở cửa đối với ngoại binh
La Liga (Tây Ban Nha)
Tại Tây Ban Nha, các CLB La Liga được phép ghi danh tối đa 3 cầu thủ ngoài Liên minh châu Âu (non-EU). Tuy nhiên, một số cầu thủ Nam Mỹ có thể không bị tính là ngoại binh do các thỏa thuận quốc tế hoặc nếu họ đã nhập tịch Tây Ban Nha. Ngoài ra, cầu thủ thuộc các quốc gia có hiệp định hợp tác với Tây Ban Nha như cộng đồng các quốc gia Nam Mỹ (như Argentina, Uruguay) thường dễ dàng được cấp quốc tịch hơn.
Bundesliga (Đức)
Bundesliga không áp dụng giới hạn cụ thể về số lượng ngoại binh. Tuy nhiên, mỗi đội phải ghi danh ít nhất 12 cầu thủ “home-grown” trong danh sách 25 cầu thủ đội một. Theo các trang tin nhận định bóng đá, điều này khuyến khích các CLB chú trọng vào đào tạo cầu thủ trẻ người Đức, nhưng vẫn tạo không gian cho các cầu thủ nước ngoài có chất lượng.
Serie A (Ý)
Tại Serie A, các CLB có thể ghi danh không giới hạn cầu thủ EU, nhưng chỉ được ghi danh 2 ngoại binh ngoài EU trong mỗi kỳ chuyển nhượng, với điều kiện họ chưa có hợp đồng với một CLB Ý trước đó. Nếu một CLB bán một cầu thủ ngoài EU, họ có thể mua thêm một người thay thế trong cùng kỳ chuyển nhượng.
Quy định giới hạn ngoại binh của châu Á: Chặt chẽ hơn
AFC Champions League
AFC – Liên đoàn bóng đá châu Á – quy định mỗi CLB tham dự AFC Champions League chỉ được ghi danh 6 ngoại binh: 5 cầu thủ ngoại không phân biệt quốc tịch và 1 cầu thủ bắt buộc phải đến từ quốc gia thành viên châu Á khác (quy tắc 5+1). Quy định này áp dụng cả trong danh sách ghi danh giải và khi ra sân thi đấu. Mục tiêu chính của quy tắc 5+1 là khuyến khích sự luân chuyển cầu thủ trong nội bộ châu Á, đồng thời giúp các CLB cân bằng giữa phát triển cầu thủ nội và cạnh tranh quốc tế.
J.League (Nhật Bản)
Tại Nhật Bản, các đội bóng J1 League được phép ký hợp đồng với số lượng ngoại binh không giới hạn, nhưng chỉ có thể ghi danh tối đa 5 cầu thủ ngoại trong mỗi trận đấu. Tuy nhiên, cầu thủ đến từ các quốc gia có ký kết hiệp định đặc biệt với J.League như Thái Lan, Việt Nam, Myanmar, Campuchia hoặc Indonesia sẽ không bị tính vào hạn ngạch 5 người này. Điều này mở rộng cơ hội cho các cầu thủ Đông Nam Á thi đấu tại Nhật Bản.

Các CLB Nhật Bản được ký nhiều ngoại binh
K.League (Hàn Quốc)
K.League cũng áp dụng quy tắc tương tự AFC Champions League: mỗi đội được sử dụng 5 ngoại binh trong một trận đấu, trong đó có 1 người đến từ quốc gia thành viên AFC. Quy định này được áp dụng nhằm bảo vệ cơ hội phát triển cho cầu thủ Hàn Quốc và duy trì sức cạnh tranh của các CLB Hàn tại sân chơi châu lục.
V.League (Việt Nam)
Tại Việt Nam, V.League 1 quy định mỗi CLB chỉ được ghi danh tối đa 3 ngoại binh và 1 cầu thủ nhập tịch. Riêng các đội bóng tham dự AFC Champions League có thể bổ sung thêm 1 cầu thủ châu Á, đúng theo quy tắc 3+1. So với các giải trong khu vực, hạn ngạch ngoại binh tại V.League tương đối thấp, nhằm tạo điều kiện cho cầu thủ nội có nhiều cơ hội ra sân và phát triển.
Bắc Mỹ: Giới hạn linh hoạt gắn với hệ thống giải đấu riêng biệt
Major League Soccer (MLS) sử dụng hệ thống “International Roster Spot” – mỗi đội có sẵn 8 suất dành cho cầu thủ không có quốc tịch Mỹ hoặc không được xem là thường trú nhân. Tuy nhiên, các CLB có thể mua bán hoặc trao đổi số suất này thông qua cơ chế chuyển nhượng nội bộ giải. Hệ thống này giúp MLS duy trì sự linh hoạt trong xây dựng lực lượng, đồng thời tạo động lực phát triển cho tài năng trong nước.
Quy định giới hạn ngoại binh của Nam Mỹ
Tại các giải đấu như Brasileirão (Brazil) hay Primera División (Argentina), quy định ngoại binh không quá nghiêm ngặt. Một số giải giới hạn 5 cầu thủ nước ngoài ra sân trong một trận đấu, nhưng lại không giới hạn số lượng cầu thủ được ký hợp đồng hoặc ghi danh trong mùa giải. Nhờ đó, các CLB có thể tự do chiêu mộ cầu thủ từ khắp nơi trong khu vực Nam Mỹ, nơi việc di chuyển giữa các quốc gia có nền bóng đá tương đồng là rất phổ biến.
Xem thêm: Giải vô địch quốc gia Việt Nam: Số vòng đấu và thể thức
Quy định giới hạn ngoại binh là một yếu tố quan trọng trong việc điều tiết sự cạnh tranh và phát triển nội lực của mỗi nền bóng đá. Ở các giải đấu lớn như Premier League, nơi không giới hạn số lượng cầu thủ nước ngoài, sự cạnh tranh cao giúp nâng tầm trình độ giải đấu, nhưng đôi khi lại làm hạn chế cơ hội cho cầu thủ bản địa. Ngược lại, tại châu Á, việc kiểm soát số lượng ngoại binh một cách chặt chẽ giúp các cầu thủ nội có thêm nhiều cơ hội phát triển, góp phần xây dựng nền bóng đá bền vững từ gốc rễ.