Michael Owen: Từ ‘thần đồng’ đến nỗi xấu hổ khi khoác áo MU

Tin BĐ Anh: Michael Owen từng là niềm tự hào của bóng đá Anh, một trong những tài năng nở rộ sớm nhất lịch sử Premier League. Nhưng sau những chấn thương dai dẳng, cựu tiền đạo thừa nhận quãng cuối sự nghiệp, đặc biệt là thời gian khoác áo Manchester United, khiến anh cảm thấy xấu hổ vì không còn là chính mình.

Thần đồng nở rộ và đỉnh cao rực rỡ tại Liverpool

Sinh năm 1979, Michael Owen bước ra ánh sáng Ngoại hạng Anh năm 17 tuổi trong màu áo Liverpool. Với tốc độ bứt phá như “tên lửa” cùng khả năng dứt điểm lạnh lùng, anh nhanh chóng trở thành cơn ác mộng của mọi hàng thủ.

Chỉ trong hai mùa giải trọn vẹn đầu tiên, Owen liên tiếp giành Chiếc giày vàng Premier League, khẳng định vị thế của một sát thủ hàng đầu. Khoảnh khắc để đời của anh đến tại lich bong da World Cup 1998, khi ở tuổi 18, Owen solo qua hàng thủ Argentina và ghi bàn thắng được xem là kiệt tác trong lịch sử bóng đá Anh.

Michael Owen: Từ 'thần đồng' đến nỗi xấu hổ khi khoác áo MU

Đỉnh cao sự nghiệp đến vào năm 2001, khi Owen cùng Liverpool giành cú ăn ba lịch sử (UEFA Cup, FA Cup, League Cup). Phong độ chói sáng giúp anh trở thành Cầu thủ Anh thứ tư trong lịch sử giành Quả bóng vàng.

Năm 2004, Owen chuyển sang Real Madrid, hòa nhập nhanh và ghi 16 bàn trong 45 lần ra sân. Tuy nhiên, chỉ một mùa giải tại La Liga, anh đã quay lại Anh để khoác áo Newcastle.

Chấn thương và nỗi ám ảnh ở nửa sau sự nghiệp

Từ thời điểm khoác áo Newcastle, vận đen bắt đầu bám riết lấy Owen. Chấn thương cơ và gân kheo liên miên khiến anh thường xuyên phải ngồi ngoài, đánh mất tốc độ vốn là vũ khí lợi hại nhất.

Chia sẻ trên podcast Rio Presents, Owen thẳng thắn thừa nhận:

“Tôi chia sự nghiệp thành hai nửa: Liverpool và Real Madrid là phần đầu. Phần còn lại, tôi không còn là chính mình nữa. Tôi yêu MU, yêu các đồng đội, nhưng tôi thấy xấu hổ khi bước ra sân vì tôi không còn là Owen trước kia.”

Anh nói thêm, quãng thời gian 8 năm cuối sự nghiệp giống như sự giằng xé nội tâm: vẫn muốn chơi bóng, nhận định bóng đá vẫn có thể ghi bàn, nhưng chỉ trong khoảng 20 phút. Owen không còn đủ thể lực để tự mình xoay chuyển trận đấu, buộc phải phụ thuộc vào đồng đội. Và chính điều đó khiến anh cảm thấy bị “giết chết” về tinh thần.

Quãng thời gian ở MU: Thành công tập thể nhưng nỗi xấu hổ cá nhân

Gia nhập Manchester United năm 2009 theo dạng tự do, Owen từng mang đến khoảnh khắc huyền thoại với bàn thắng phút bù giờ giúp MU đánh bại Man City 4-3. Anh cũng góp công trong chức vô địch Premier League mùa 2010/11 và League Cup 2009/10.

Tuy nhiên, Owen lại nhìn quãng thời gian đó bằng con mắt khác. Với anh, việc khoác áo một CLB lớn như MU trong khi bản thân không còn phong độ đỉnh cao là điều khiến anh “muốn đổi tên để tránh bị nhớ đến theo cách tầm thường”.

“Tôi không giải nghệ vì thể lực. Tôi vẫn có thể thi đấu. Nhưng tôi giải nghệ vì đầu óc không chịu nổi cảm giác mình chỉ là cầu thủ tầm thường ở Ngoại hạng Anh,” Owen chia sẻ.

Di sản và nỗi tiếc nuối của một tài năng sớm nở chóng tàn

Michael Owen giải nghệ năm 2013 trong màu áo Stoke City, khép lại sự nghiệp với 222 bàn sau 482 trận cấp CLB và 40 bàn cho tuyển Anh. Dù nửa sau sự nghiệp không còn rực rỡ, Owen vẫn được nhớ đến như một trong những thần đồng sáng giá nhất lịch sử bóng đá Anh.

Câu chuyện của Owen cũng là lời nhắc nhở rằng bóng đá đỉnh cao khắc nghiệt đến mức nào: một cầu thủ có thể chạm đỉnh thế giới ở tuổi 21, nhưng cũng có thể bị tàn phá bởi chấn thương và áp lực tinh thần ngay sau đó.

Xem thêm: Bóng đá Anh 15/10: Gabriel Martinelli gặp chấn thương khiến Arsenal lo sốt vó

Xem thêm: Tin NHA: Khép lại vòng mở màn Leeds gieo sầu Everton

Dù chính Owen cảm thấy “xấu hổ” khi khoác áo MU, người hâm mộ vẫn khó quên hình ảnh cậu bé 18 tuổi với mái tóc vàng bồng bềnh, lao vút qua hàng thủ Argentina để đưa nước Anh lên cơn sốt bóng đá toàn cầu năm 1998.

Bài liên quan