Hướng tới mục tiêu World Cup, HLV Park Hang Seo đang nỗ lực hoàn thiện những yếu điểm trong đội hình bằng việc mở rộng vùng tìm kiếm nhân sự sang đến tận châu Âu.
Thời gian qua, HLV Park Hang Seo cùng VFF đang liên tục “lục lọi”, tìm kiếm những cầu thủ tốt nhất về cho ĐTQG. Có thể thấy HLV người Hàn Quốc khao khát những tài năng mới như thế nào khi lực lượng cầu thủ nội hiện tại chưa đáp ứng được một số vị trí còn là yếu điểm trong đội hình.
Kể từ khi chuyển tới Việt Nam, ông Park đã xây dựng cho đội bóng một kết cấu chặt chẽ, sơ đồ 3-4-3 đầy tính linh hoạt. Nhưng đâu đó vẫn còn một vài vị trí chưa thực sự làm ông hài lòng. Qua cách HLV liên tục xoay tua đội hình, chúng ta có thể thấy được những nơi mà ông còn đang lăn tăn đi tìm hướng giải quyết.
Đầu tiên phải kể tới hàng tiền đạo. Ông Park từng lần lượt sử dụng Hà Đức Chinh, Công Phượng, Anh Đức hay Tiến Linh chơi cao nhất trên hàng công. Tuy nhiên chưa có ai thực sự toàn diện để đáp ứng tất cả yêu cầu mà ông mong muốn.
Không phải ngẫu nhiên mà trong chuyến đi châu Âu vừa qua, ông Park ưu tiên đến xem tiền đạo Alexander Đặng, người được mô tả là có khả năng rê dắt tốt, độc lập tác chiến, thể lực hoàn hảo và dứt điểm lạnh lùng.
Đến lúc này, cầu thủ ông Park ưng nhất có lẽ là tiền đạo Anh Đức, nhưng đội trưởng Becamex Bình Dương đã luống tuổi và không còn là lựa chọn cho tương lai lâu dài của ĐT Việt Nam. Ngoài ra, tốc độ của Anh Đức chưa tốt nên không phù hợp với thế trận phản công nhanh khi đối đầu với các đối thủ mạnh ở vòng loại World Cup. BHL ĐTVN sẽ phải nghiên cứu kỹ thêm trường hợp của Alexander Đặng để tìm được chủ công đích thực trong sơ đồ của mình.
Vị trí tiếp theo không thể không nhắc tới là tiền vệ trung tâm. Đây cũng là nỗi lo đau đáu với cả những người xem bóng đá Việt Nam bấy lâu. Trước giờ ra sân, chẳng ai có thể đoán trước được cặp đôi mà ông Park sẽ sử dụng, khi là Xuân Trường, lúc là Đức Huy hay Hùng Dũng, Huy Hùng,… Thậm chí có thời điểm Quang Hải bị kéo xuống sâu để làm nhiệm vụ điều bóng.
Nhưng Quang Hải hay nhất khi được chơi hộ công và ông Park không muốn lãng phí điều đó. Trên hàng tiền đạo NHM còn trông đợi vào niềm hi vọng mới mang tên Alexander Đặng thì vị trí tiền vệ trung tâm chưa có gương mặt sáng giá nào lộ diện.
Cầu thủ Việt kiều Martin Lo là một ẩn số nhưng có vẻ như ông Park thấy trình độ của anh phù hợp cho đội U23 hơn là ĐTQG. Mạc Hồng Quân cũng được nhắc đến nhưng anh thiên về tấn c.ông hơn. Vị trí trung tâm hàng tiền vệ trong sơ đồ 3-4-3 của ông Park đòi hỏi một cầu thủ cơ động, càn quét tốt và phải biết cầm bóng, điều bóng. Có một cầu thủ như vậy nhưng anh lại vật lộn với nỗi lo chấn thư.ơng là Tuấn Anh. Cầu thủ HAGL chơi hào hoa nhưng không ngại va chạm, tuy nhiên việc mới trở lại sau chấn thư.ơng dài hạn khiến ông Park đắn đo về trường hợp này.
Có lẽ ông Park cần thêm thời gian dài nữa để đi tìm người hội tụ đủ tố chất nêu trên, còn hiện tại là những sự vá víu, điều chỉnh chiến thuật nhằm giảm tải áp lực lên tuyến giữa.
Hai vị trí tiếp theo có thể gây nhiều ý kiến trái chiều với NHM nhưng trong nhiều thời điểm đã bộc lộ những hạn chế nhất định. Trước tiên là vị trí của thủ thành Đặng Văn Lâm. Văn Lâm không hề là một thủ môn tệ, thậm chí anh có những pha cản phá, cứu thua xuất sắc.
Nhưng không phủ nhận, Văn Lâm gây cảm giác thiếu an toàn ở những tình huống ra vào, đặc biệt là khả năng phối hợp với các hậu vệ. Không ít lần người xem tái mặt vì sự thiếu dứt khoát trong các tình huống hậu vệ che chắn cầu thủ đối phương cho thủ môn lao ra ôm bóng. Hay các tình huống cố định, khả năng chọn vị trí khi lao ra của Lâm có vấn đề. Vì thế mà ông Park coi Filip Nguyễn là một trong những mục tiêu quan trọng trong chuyến đi châu Âu xem giò các cầu thủ Việt kiều.
Vị trí cuối cùng được nhắc tới là tiền vệ tấn c.ông cánh trái, nơi mà ông Park đặt trọn niềm tin vào Phan Văn Đức. Câu hỏi đặt ra là Văn Đức quá hay để không ai có thể lấy được vị trí của anh hay không ai đủ xuất sắc chiếm lấy vị trí ấy?
Điểm mạnh của Văn Đức giống như bao cầu thủ xứ Nghệ khác là nền tảng thể lực hoàn hảo. Lối chơi mềm mại và khả năng chạy chỗ vô cùng thông minh. Thế nhưng trước các đối thủ ở tầm châu Á mà thầy trò Park Hang Seo sắp đối mặt ở vòng loại World Cup tới, những điểm mạnh đó bị hạn chế đi nhiều. Còn nhớ trong cuộc đối đầu với Iran ở Asian Cup, Văn Đức đã khổ sở như thế nào khi phải loay hoay giữa các cầu thủ cao to đến từ Tây Á.
Thể hình mỏng cơm nhiều lần không thể trụ vững trước những cú đẩy sau quyết liệt từ đối phương. Ngoài ra, tốc độ không phải điểm mạnh của Văn Đức để anh có đủ sức rướn vượt qua những cầu thủ to lớn như thế.
Ở cấp độ Đông Nam Á, ĐT Việt Nam có thể không cần quá lo lắng về những điểm yếu trên khi đối thủ không đủ mạnh để khai thác chúng. Nhưng một khi đã bước vào sân chơi mang tầm châu lục như vòng loại World Cup, những điểm yếu ấy mới bộc lộ rõ ràng.
Chẳng phải ngẫu nhiên nhiên mà tôn chỉ của Olympic là “nhanh hơn, cao hơn, mạnh hơn”, trong thời đại mà bóng đá phát triển cực đại về cả thể chất lẫn chiến thuật, ông Park hiểu được và đang nỗ lực từng ngày để khiến ĐT Việt Nam trở nên hoàn thiện hơn, vượt qua những giới hạn đã ăn sâu vào tiềm thức nhiều thế hệ cầu thủ và NHM bóng đá nước nhà.